Có nên khám phá 'lịch sử' tình dục của 'đối tác'?
ình dục giống như một loại “mật khẩu” để chúng ta “đăng nhập” vào những điều thầm kín nhất của nhau.
Từ những lần đầu quan hệ, tôi và Khanh đã lao vào nhau như hai mảnh nam châm.
Và vì là hai mảnh nam châm, chúng tôi mang những thái cực trái dấu. Khanh là một trang sách mở, còn tôi thì kín tiếng và chỉ chia sẻ với những người tôi tin tưởng và quan tâm.
Điều này cũng không khác nhiều khi chúng tôi quan hệ. Trước Khanh, đời sống tình dục của tôi không quá sống động. Quen Khanh, chúng tôi làm đủ trò để vờn nhau trên giường ngủ.
Roleplay là một trong những “đặc sản” mà Khanh thích thưởng thức. Tôi thì có chút kinh nghiệm diễn xuất. Sau vài cuộc yêu, chúng tôi nhanh chóng thuần thạo các vai diễn “kinh điển” của mình.
Một lần, Khanh rủ tôi thử chơi trò “kẻ cướp và nạn nhân.” Trong trò này, tôi sẽ vào vai kẻ cướp, xông vào và dọa nạt, còn Khanh sẽ là một nạn nhân chịu tội trước khi tôi bị chiếm đoạt. Ban đầu tôi có hơi chùn bước, nhưng sau đó cũng chiều theo.
Người cởi mở nhất cũng có giới hạn của mình trong tình dục?
Sau khi dàn cảnh xong xuôi, Khanh nằm trên giường ngoan ngoãn như một miếng mồi. Tôi lao đến em và dạo đầu bằng màn doạ nạt.
- Đồ dâm đãng! Em nghĩ là em trong sáng lắm sao?
- Ơ, em không làm gì cả…
- Đừng tỏ ra ngây thơ nữa. Tôi biết hết quá khứ dơ bẩn của em rồi.
Tôi hằn học leo lên người Khanh để khống chế. Rồi tôi vồ lấy chiếc điện thoại của Khanh, bật lên những video em làm tình cùng người cũ.
- Thế này mà gọi là trong sáng à? Nhìn cho kỹ đi!
Ánh mắt của Khanh chợt tối sầm lại. Em nằm sững sờ rồi bật khóc. Chuyện này không có trong kịch bản. Sự hằn học bay đi, để lại trong tôi nỗi hoang mang và lo sợ.
Khanh đọc từ khoá an toàn và chúng tôi dừng lại. Trong cơn quýnh quáng, tôi chỉ vội xin lỗi, ôm chặt lấy em, rồi nằm ngủ đến sáng.
Đêm đó Khanh đã rất nhập vai. Em hoàn toàn tin rằng tôi là một tên cướp. Hoá ra bị đe dọa bởi người lạ làm em cảm thấy không được tôn trọng và vô cùng uất ức. Tuy rất cởi mở, việc bị lật lại quá khứ vẫn làm em cảm thấy hoài nghi về những giá trị của mình.
Bị một người lạ dọa dẫm và cưỡng hiếp — đó chính là giới hạn của Khanh, và là vùng cấm của chúng tôi trong tình dục.
Khanh không giấu tôi điều gì về cuộc đời em ấy. Tuy vậy, tôi hiểu sự riêng tư nào cũng cần có giới hạn. Một thứ đã nằm ở quá khứ không có nghĩa là ta được phép tự do đối thoại và bình phẩm về nó.
Hệt như một cuộc làm tình, một cuộc đối thoại đào sâu vào lớp lang thầm kín của một người cũng đòi hỏi sự đồng thuận. Khi trò chuyện với người mình yêu, bạn chia sẻ và lắng nghe quá khứ vì điều gì? Vì sự thấu hiểu lẫn nhau hay vì đó là điều bắt buộc của một mối tình lý tưởng?
Cởi trong tình dục, mở trong tình yêu
Hồi mới yêu Khanh, tôi không đặt kỳ vọng quá nhiều. Sau nhiều mối tình, tôi vẫn có chút e dè khi bước vào mối quan hệ mới.
Một hôm Khanh bất chợt xông vào văn phòng trong lúc tôi đang đi làm. Tiếng nói ríu rít của Khanh nhảy múa và va đập trong cơn hoang mang của tôi. Em vui sướng chìa cho tôi xem tờ giấy xét nghiệm âm tính bệnh phụ khoa.
Hoá ra trước khi yêu tôi, Khanh từng có nhiều tình một đêm. Vài lần trong số đó là quan hệ không an toàn. Vì vậy tuy lần đầu của chúng tôi có dùng bao, Khanh vẫn sợ những rủi ro cho cả hai đứa. Vài ngày sau, em âm thầm đi khám một mình. Lúc có kết quả, Khanh mừng đến mức ba chân bốn cẳng chạy đến báo tôi ngay.
Tôi chợt nhận ra rằng em thật sự xem mối quan hệ của chúng tôi nghiêm túc.
Sau hai năm bên nhau, chúng tôi vẫn giữ thói quen trao đổi về tình dục sau mỗi lần quan hệ. Chúng tôi cùng nhau xem porn, tự nhiên như cách chúng tôi cùng nhau làm mọi việc khác. Khanh cũng không ngại kể cho tôi về những người em từng yêu, hay những mơ tưởng của em trong tình dục.
Tôi không thể phủ nhận rằng tình dục là một trong những con đường ngắn nhất để ta tìm hiểu người mình yêu. Khi chúng ta nói nhau nghe những ham muốn riêng tư nhất, nghĩa là ta đang trao quyền để đối phương được hiểu toàn bộ con người mình. Tình dục cho chúng ta cơ hội trở nên trần trụi, cả về tâm hồn và thể xác.
Với tôi và Khanh, tình dục giống như một loại “mật khẩu” để cả hai “đăng nhập” vào những điều thầm kín nhất của nhau. Sự thành thật đi theo chúng tôi từ khi tình yêu vừa chớm nở. Càng ở bên Khanh, tôi càng cảm thấy yên lòng để phá vỡ những “lớp bảo mật” của mình.
Yêu sự riêng tư là yêu sự không hoàn hảo?
Có lần khi đang mây mưa nồng nhiệt, Khanh bảo tôi gọi em là “con đĩ,” nhưng tôi lại đáp “Không, em là bé yêu của anh cơ mà!” Sự kỳ vọng được nghe tôi buông “lời cay độc” của Khanh đột nhiên bị oanh tạc bằng những “lời đường mật” hết sức sến sẩm. “Mất hứng quá!” — Khanh không khỏi thốt lên.
Tôi thẳng thắn giải thích rằng mình không thích dirty talk, đặc biệt với những lời mang tính xúc phạm. Tuy ban đầu vẫn khó chịu, Khanh dần học cách chấp nhận và chúng tôi cùng nhau đi tìm khoái cảm bằng những cách khác.
Không phải sự thật nào nghe cũng viên mãn. Khi yêu một người, chúng ta đang có cơ hội nhìn thấy phần khép kín nhất của họ. Phần khép kín ấy bao gồm những điều tăm tối và không hoàn hảo nhất.
Khanh từng nói với tôi: “Gánh nặng của một bí mật sẽ mệt mỏi hơn gánh nặng của sự thù ghét. Em sẽ nói ra những gì em cảm thấy, thay vì giấu đi nỗi đau để nó giữ chân mình.” Khi bạn thành thật với người mình yêu, bạn không chỉ cho họ sự tin tưởng, mà còn bỏ bớt gánh nặng cho chính mình. Cái khó duy nhất là tìm thấy người sẵn sàng chấp nhận và dang tay san sẻ sự thật của cả hai.
Tôi biết không phải ai cũng sẵn sàng để lộ những điều không hoàn hảo. Nhưng tình yêu đòi hỏi chúng ta yêu cả những điều không hoàn hảo, cũng như thay đổi để trở nên hoàn hảo cho nhau. Sống cùng sự riêng tư của nhau, tôi và Khanh cũng tự nhiên vì nhau mà thay đổi. Chúng tôi nâng cấp nhau thành những phiên bản tốt hơn mà không hề cảm thấy sự ép buộc nào.
Có lẽ cũng vì điều này mà khi yêu tôi, Khanh như một trang sách mở. Và đó cũng là vẻ đẹp trần trụi mà tôi yêu nhất ở em.
Chia sẻ: